Thứ Sáu, 18 tháng 2, 2011

Mãn nhãn “Barsenal”

Trong một phút hưng phấn khi theo dõi và bình luận trận đấu Arsenal-Barcelona lượt đi vòng 1/16 Champions League, bình luận viên Đài BBC đã “líu lưỡi” khi gọi các cầu thủ trên sân là... Barsenal. Sau đó anh tự bào chữa cho đỡ quê: “Ha ha, tôi nói lộn thành Barsenal. Mà cũng có lý đó chứ. Barsenal”.

Arshavin ăn mừng bàn ấn định 2-1 vào lưới Barca - Ảnh: AFP
Quả thật, trận đấu giữa hai đội được giới hâm mộ châu Âu xem như trận chung kết sớm, vì tuy Barca những năm gần đây có nhiều thành tích vang dội hơn Arsenal nhưng phong cách bóng đá của hai đội rất giống nhau, có chung lý tưởng đào tạo cầu thủ trẻ. Vì vậy các CĐV gọi đây là trận đấu Arsenal đá với Arsenal, hoặc Barca đá với Barca.

Chính HLV Guardiola của Barca, hiện là đội bóng ai cũng muốn “né”, cũng nói: “Tôi thích xem Arsenal chơi nhưng không thích là đối thủ đá với Arsenal. Họ không có lối đá nhường bóng như các đội khác”.

Cả hai đều có chung phong cách kỹ thuật, dồn vào nửa sân của đối phương, không cho đối phương có bóng mà tận dụng những đường chuyền bóng chính xác, sau khi ghi bàn vẫn tiếp tục tấn công dồn dập chứ không lùi lại. Lối đá đó được Barca áp dụng rất thành công trong hiệp một, khi các “pháo thủ” bắc London “tả tơi hoa lá” trước đẳng cấp đội khách.

Tiền vệ đội Arsenal Cesc Fabregas chính là tâm điểm của trận đấu vì anh đang được Barca săn lùng dữ dội. Nhưng xem hiệp một, tôi tự hỏi không biết Barcelona muốn Fabregas làm gì. Hàng tiền vệ của họ chính xác và điêu luyện như một trò chơi điện tử, nếu Fabregas về đội Barca sẽ thay ai? Không chỉ hàng tiền vệ, cả 11 cầu thủ đội bóng xứ Catalan đều là những hình ảnh kinh điển của bóng đá đẹp.

Trước trận đấu, trả lời phát biểu báo chí Pháp, tiền vệ Nasri của Arsenal nói: “Messi là một thần đồng nhưng tôi không sợ anh ấy. Chúng tôi không nên chỉ tập trung vào Messi. Barca là một tập thể: Xavi, Iniesta, Villa, Pedro... Nếu có kế hoạch kèm mỗi Messi thì chỉ vô ích”, và nói “pháo thủ” sẽ “không phải là một Arsenal ngây thơ của mùa bóng năm trước nữa”.

Tiếc thay trong hiệp một Arsenal vẫn là một Arsenal “ngây thơ”. Việc Villa ghi bàn vào phút 26 là một kết quả tất yếu, CĐV Arsenal thở phào nhẹ nhõm khi tiếng còi kết thúc hiệp đấu đầu tiên cất lên và tỉ số chỉ là 1-0 nghiêng về đội khách chứ không phải 3-0, 4-0.

Đến tận bây giờ không ai biết có phải ông Wenger cố ý để hiệp một diễn ra như vậy không, vì sau giờ giải lao Barca đã chậm đi thấy rõ và không giữ được sức thi đấu dồn dập suốt 90 phút.

Trong một hiệp hai khởi sắc, Van Persie đã tận dụng sai lầm của thủ môn Valdes sút vào góc hẹp gỡ hòa 1-1, trước khi Arshavin, gần đây bị chỉ trích vì phong độ xuống thấp, nhận đường chuyền của Nasri bắt nguồn từ pha tấn công của Fabregas sút tung lưới nâng tỉ số lên 2-1 chỉ năm phút sau.

Sau chiến thắng bất ngờ, ông Wenger cũng rất dè dặt và nói Arsenal là đội yếu hơn, nhưng “điều quan trọng là niềm tin chúng tôi có một cơ hội. Barcelona vẫn là kèo trên trong việc giành quyền vào tứ kết, nhưng bây giờ chúng tôi biết mình có khả năng thắng họ”.

Dù đội nào đi tiếp sau trận lượt về ở thủ phủ xứ Catalan đầu tháng 3, các CĐV khắp thế giới cũng sẽ được mãn nhãn một trận “Barsenal” nữa tại Nou Camp.
Bên lề
* Tiền vệ Samir Nasri (Arsenal) được báo điện tử Goal.com bình chọn là “Cầu thủ xuất sắc nhất” ở trận Arsenal thắng Barcelona 2-1. Hãng tin BBC nhận định chiến thắng của Arsenal trước Barcelona là một “cú sốc”.
BBC
* HLV Arsene Wenger (Arsenal) nói rằng đêm qua là “đêm đặc biệt” của Arsenal và ông hứa Arsenal tiếp tục trình diễn thứ bóng đá tấn công đẹp mắt ở trận lượt về làm khách tại sân Nou Camp của Barcelona.
Goal.com
* HLV Pep Guardiola (Barcelona) rất tiếc nuối sau khi Barcelona để thua Arsenal 1-2 dù đã dẫn bàn trước. Trả lời phỏng vấn của ITV, ông Guardiola cho biết: “Đó là một kết quả đáng tiếc, nhưng chúng tôi vẫn còn trận lượt về và rất nhiều cơ hội đi tiếp”.
Marca
GIÁNG UYÊN (London)

Thứ Tư, 16 tháng 2, 2011

Duyên nợ Arsenal - Barca

Thủ thành Lehmann bị thẻ đỏ nhưng Arsenal đang dẫn trước 1-0”. Anh bạn Edward từ đâu chạy lại hớt hải thì thào với tôi đang đứng ở cửa ngóng “tin nhạn” vào giờ giải lao. Hai đứa tôi nhìn quanh, rồi lén kéo sáu người còn lại chuồn khỏi hội nghị một cách êm thấm, ra ngoài kiếm quán có trực tiếp xem trận chung kết Champions League.

Robin van Persie (trái) và Fabregas sẽ là hai nhân vật đáng chú ý trong đội hình Arsenal - Ảnh: AFP
Mùa hè năm 2006 tôi ở trong đoàn đại biểu đến từ Anh tham gia hội nghị tại Thụy Sĩ, đất nước cảnh vật dễ hớp hồn người, đẹp đến nỗi “làm người ta mất tự chủ” (như nhà văn Anh Somerset Maugham đã viết về Thụy Sĩ vào Thế chiến thứ hai), lại hiếu khách và chu đáo nhưng phiền một nỗi không mê bóng đá cho lắm. Vì vậy đêm chung kết Champions League phía chủ nhà lại bắt đoàn ngồi nghe phát biểu rồi sau đó ăn tiệc, làm đoàn Anh ruột nóng như lửa đốt.

Cả tám người trong số chúng tôi tuy là CĐV nhiều CLB khác nhau nhưng đêm đó cùng quyết tâm sẽ cổ vũ Arsenal là đại diện cuối cùng của giải ngoại hạng. Sau khi Edward lén ra ngoài nghe ngóng rồi thông báo tình hình, chúng tôi chạy hụt hơi kiếm nơi xem.

Mới đây mà đã gần năm năm. Đêm đó Barcelona lội ngược dòng thắng Arsenal 2-1, tội nghiệp nhất là chàng tiền vệ người Pháp R. Pires: trận đấu cuối cùng tạm biệt Arsenal của anh kết thúc sớm vì anh bị thay ra từ phút thứ 20 bằng thủ môn dự bị Almunia do Lehmann bị đuổi.

Từ đó đến nay, hai đội như có duyên nợ gặp nhau thêm hai lần vào lượt trận tứ kết năm ngoái, khi họ hòa 2-2 trận lượt đi trên sân Emirates. Sau khi Barcelona dẫn trước 2-0, tiền vệ Theo Walcott vào sân thay người trong vòng hai phút với tốc độ nhanh nhẹn thường thấy đã ghi bàn rút ngắn tỉ số, trước khi Fabregas sút thành công quả phạt đền gỡ hòa vào những phút cuối trong trận đấu mà HLV Guardiola của Barcelona nói đây là hiệp đấu hay nhất ông từng xem trong đời.

Đến trận lượt về trên sân Nou Camp, cách biệt về đẳng cấp của hai đội mới lộ rõ, khi Barcelona thắng 4-1 với cả bốn bàn của Messi. Những CĐV Arsenal dù thiên vị đội nhà đến mấy cũng phải phục Barcelona thắng xứng đáng, vì đội bóng bắc London so với đối thủ xứ Catalan trong trận đó giống như những cậu bé so với những người đàn ông trưởng thành.

Khi Messi đoạt danh hiệu quả bóng vàng thế giới, HLV Wenger đã khen ngợi: “Messi giống như Play Station”, ý nói tiền đạo người Argentina chơi hay đến nỗi giống như một trò chơi điện tử được lập trình tinh tế chứ không phải người bình thường.

Trong trận chung kết Champions League năm 2006, tiền đạo Robin van Persie ngồi ghế dự bị không được vào sân phút nào, và cả hai trận năm ngoái “Robin trùm mền” chấn thương cũng không được thi đấu. Tuy nhiên phong độ hiện nay của tiền đạo Hà Lan đang rất khởi sắc, anh là cầu thủ ghi nhiều bàn nhất Giải ngoại hạng từ đầu năm đến nay với 10 bàn chỉ trong sáu tuần.

Chamakh vốn đang bị thất sủng từ khi Van Persie trở lại (ban đầu Chamakh được nghỉ ngơi vì đá quá nhiều vào nửa đầu mùa bóng nhưng ngay cả khi đã “lại sức” vẫn chỉ là cầu thủ dự bị do Van Persie đá quá tốt) cũng nói: “Van Persie đang đi trên nước. Tôi hoàn toàn ý thức được vị trí dự bị của mình”, và dự đoán Van Persie sẽ làm nên chuyện trước Barcelona.

Trận cầu “duyên nợ” Arsenal - Barcelona(*) rạng sáng mai hứa hẹn lối chơi bóng ngoạn mục làm mãn nhãn các CĐV yêu bóng đá trên khắp hành tinh.

GIÁNG UYÊN (London)
__________

(*) Trận Arsenal - Barcelona trong khuôn khổ lượt đi vòng 1/16 Champions League sẽ được kênh VTV3 và K+ THTT 2g45 ngày 17-2.

Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2011

Yêu không oán trách

Trước trận derby thành Manchester đêm nay, các CĐV Man United (M.U) và Man City (M.C) dành riêng “nỗi niềm” cho Rooney và Tevez: “Tôi xin người cứ gian dối, cho tôi tưởng người cũng yêu tôi” sau khi hai cầu thủ này viện đủ lý do để rời CLB và chỉ ở lại khi được đáp ứng yêu cầu tăng mức lương dội trần vào cuối năm qua.

Tevez (trái) sẽ là tâm điểm của trận đấu - Ảnh: AFP
Nếu là người hâm mộ bóng đá Anh, chắc hẳn bạn đã biết vụ Rooney đòi rời M.U với lý do anh thấy đội bóng áo đỏ “không đủ tham vọng”. Ngay cả HLV Alex Ferguson vốn cứng rắn cũng phải “xuống nước” với Rooney, rồi tăng lương cho tiền đạo này. Sau khi được tăng lương (được cho vào khoảng 200.000-250.000 bảng Anh/tuần), không thấy Rooney nói năng gì nữa.

Tevez có lẽ “nóng mặt” với đồng nghiệp phía nam thành phố Manchester nên gần như ngay sau đó anh cũng đệ đơn đòi rời khỏi M.C. Lý do đội bóng “không đủ tham vọng” đã được Rooney xài nên anh viện lý do khác nghe rất “hoàn cảnh” là muốn được sống gần hai con gái nhỏ ở Argentina (vợ chồng Tevez ly thân và vợ giành được quyền nuôi con). Sau khi Tevez được tăng lương, trở thành cầu thủ cao giá nhất giải ngoại hạng với mức 286.000 bảng Anh/tuần, hai con gái nhỏ của anh vẫn sống ở Argentina nhưng không thấy anh nhắc tới, cũng có thể vẫn nhớ nhưng để trong lòng chăng?

Đây có lẽ là năm cuộc đua giành chức vô địch hấp dẫn nhất trong nhiều năm trở lại đây, khi từ đầu mùa tới giờ có đến năm đội đua tranh dữ dội và mới đây có thêm phượng hoàng Liverpool hồi sinh từ tro tàn. Bởi vậy cả hai đội bóng lớn ở Manchester đều muốn giữ lại những cầu thủ giỏi để nuôi tham vọng nâng cúp vào tháng 5. Nhưng điều làm người hâm mộ ngạc nhiên là việc các CĐV không xem chuyện cầu thủ làm mình làm mẩy là một điều đáng trách, mà vẫn tiếp tục ủng hộ những người đã gần như phản lại mình.

Tình yêu bóng đá là một thứ tình “không than van và không trách oán”, như lời bài hát Kiếp đam mê của Duy Quang. Thật khó hiểu một đất nước như Anh, chính khách phạm một lỗi lầm dù nhỏ đến mấy cũng bị nói không ra gì, tỉ lệ ly dị của các cặp vợ chồng nằm trong số cao nhất thế giới, thỉnh thoảng không hài lòng với công việc lại tổ chức đình công. Thế nhưng tình yêu dành cho các CLB bóng đá lại gần như mù quáng và nghiệt ngã.

Trở lại với trận derby cuối tuần này, lần cuối cùng hai đội Manchester gặp nhau trong cuộc đua giành chức vô địch giải diễn ra đã rất lâu, từ năm 1968 (vì sau đó M.C chỉ là một đội hạng trung, không bao giờ là đối thủ đáng gờm của “quỷ đỏ”). Năm đó M.C thắng 3-1 và giành luôn chức vô địch lần thứ hai, cũng là lần cuối cùng cho đội bóng áo xanh nên họ cần một trận thắng tương tự để nuôi hi vọng giành cúp lần ba.

Tevez hiện đang đá lên chân với hat-trick cuối tuần qua vào lưới West Brom và vừa phát biểu cách đây vài ngày: “Tôi không nghĩ có ai khác yêu chiếc áo này hơn tôi”, như thể sợ tình cảm của mình với màu áo xanh bị nghi ngờ. Trong khi đó, chủ nhà M.U có thành tích sân nhà tốt nhất giải, thắng toàn bộ các trận trên sân Old Trafford và chỉ phải chia điểm với duy nhất West Brom. Tinh thần “quỷ đỏ” đang chao đảo do vừa thua đội đàn em Wolves ở vòng 26 nên họ cũng cần một trận thắng để lấy lại tinh thần.

Đêm nay hàng triệu CĐV hai đội sẽ hướng về Manchester, cầu mong Rooney và Tevez “tôi xin người cứ gian dối nhưng xin người đừng lìa xa tôi” và hãy ghi bàn, còn bản thân tôi lại không hứng thú xem trận đấu mà sẽ đắp mền đọc truyện Jane Austen, chờ hai tiếng sau theo dõi những trận khác vui hơn.

Thứ Ba, 8 tháng 2, 2011

Vòng đấu đảo điên

Vòng đấu thứ 26 Giải ngoại hạng Anh cuối tuần qua lập kỷ lục không chỉ vì số bàn thắng ghi được mà còn vì diễn biến và những kết quả chung cuộc đảo điên...

Tiền vệ Tiote của đội Newcastle vui như tết sau khi thực hiện bàn gỡ 4-4 vào lưới Arsenal ở phút 87 - Ảnh: AFP
Sau tiếng còi kết thúc hiệp một của lượt sáu trận diễn ra đêm 5-2 (giờ VN), trọng tài điều khiển trận Everton - Blackpool phải được cảnh sát đi kèm hai bên để tránh đám đông quá khích vì trước đó ông đã không công nhận bàn thắng của đội chủ nhà (không cho đội chủ nhà được hưởng phép lợi thế mà ngừng trận đấu để Everton thực hiện quả đá phạt mặc dù Everton đã ghi bàn). Trọng tài bắt trận Tottenham - Bolton cũng bị la ó vì yêu cầu Van der Vaart đá lại trái phạt đền với lý do có hai cầu thủ Tottenham chạy vào khu vực 16,50m.

Trong lúc đó, Man City dẫn West Brom 3-0 với hat-trick mừng sinh nhật chính mình của Tevez. Còn hàng trăm CĐV Newcastle lục tục kéo nhau về vì đội nhà đang bị Arsenal dẫn trước 4-0.

Chỉ sau đó, những diễn biến “đảo điên” như lời dân xem bóng đá ở Anh bàn luận mới thật sự bắt đầu. Newcastle tận dụng việc thi đấu hơn người khi Diaby của Arsenal bị thẻ đỏ để có một trong những cuộc lội ngược dòng ngoạn mục nhất lịch sử giải ngoại hạng, gỡ hòa 4-4 với cả bốn bàn ghi được trong vòng hơn 20 phút cuối trận. Các CĐV lúc nãy bỏ về sau đó quay lại năn nỉ cho vào sân nhưng không được.

HLV Pardew hớn hở nói sau trận này ông sẽ “lật lại sách lịch sử của Arsenal xem có đội nào làm được như vậy chưa”, trong khi HLV Wenger kết thúc phỏng vấn bằng câu “nói lẫy”: “Ý kiến của tôi không quan trọng gì hết”. (Trận đấu có những quyết định khó hiểu của trọng tài, nhất là quả phạt đền thứ hai cho Newcastle và việc Nolan cũng có lỗi nắm cổ xô đối phương như Diaby nhưng chỉ bị thẻ vàng).

Ngày 5-2 cũng làm nên kỷ lục mới cho lịch sử giải ngoại hạng với 41 bàn thắng được ghi (kỷ lục cũ là 36 bàn tuần cuối tháng 11-2010). Man City - West Brom là trận duy nhất kết thúc với tỉ số giữ nguyên như hiệp một, kết thúc chuỗi thi đấu bết bát của đội khách đến từ vùng Midlands làm HLV Di Matteo bị sa thải gần như ngay lập tức. Everton tạm quên bàn thắng không được công nhận và Saha ghi được bốn bàn giúp đội nhà thắng 5-3 trong mười phút cuối cùng nghẹt thở.

Cao trào của cả vòng đấu có lẽ là việc Manchester United dù tung ra đội hình mạnh nhất và dẫn trước 1-0 vẫn bất ngờ thua đội cuối bảng Wolves 1-2. Trận đấu kết thúc với việc tiền vệ Scholes chơi bóng bằng tay trong vòng cấm địa của đối phương, hành động được nhiều tờ báo Anh gọi là “chứng tỏ sự tuyệt vọng của M.U”. Kết quả này đã chấm dứt chuỗi 29 trận bất bại của M.U.

Riêng các CĐV Arsenal được an ủi vì kết quả bất ngờ ở Wolves đã làm mọi người tạm quên trước đó hơn hai giờ Arsenal đã thi đấu tệ như thế nào. Và đến ngày 6-2, các CĐV M.U cũng được an ủi vì Chelsea thua Liverpool 0-1 ngay trên sân nhà. Kết quả đã giúp Liverpool vươn lên vị trí thứ sáu sau bốn trận thắng liên tiếp, đồng thời không bị thủng lưới bàn nào, một kết quả không ai ngờ “King Kenny” (tên CĐV đặt cho HLV đội Liverpool Daglish) có thể làm được.

Có thể nói vòng đấu kịch tính cuối tuần trùng với mồng 3 và 4 tết VN là món quà Giải ngoại hạng dành cho dân VN ghiền bóng đá đang được nghỉ tết.